Sau đây là một số điểm lưu ý giành cho những ai muốn tự mình đi mua đàn violin.
1.Thứ nhất, xem về mặt kỹ thuật.
Việc này bạn có thể học từ thợ mộc, hay những người buôn bán đồ gỗ. Ngày xưa tôi ở Việt Nam làm thợ mộc, thấy mấy ông già nhà quê sành đồ gỗ chẳng kém gì mình. Tuy họ không biết tên gỗ, nhưng biết chắc gỗ nào đẹp và đắt hơn gỗnào, chỉ dựa vào mắt nhìn mà thôi.
Nói tóm lại, gỗ mặtđàn phải có vân càng thẳng càng tốt, song song, và cách đều, khoảng cách 2 milímet. Vân không nên rõ quá (đó là vòng năm của cây gỗ, mùa đông mùa hè sáng sẫm khác nhau). Gỗ các chỗ khác vân càng sâu, càng dày thì càng tốt. Ví dụ, lưng đàn có 50 đôi vằn (một đôi gồm một vằn sáng và một vằn tối, làm nên một bước sóng) là tốt. Đàn rẻ tiền có thể làm bằng gỗ dán.
Khỏi phải nói, bạn chỉ cần tỉ mỉ, thì có thể thấy được đàn có bị sứt mẻ, nứt nẻ, gẫy vỡ gì không. Bên trong và bên trái của đàn thì khó nhìn thấy, nên đành chịu, nhưng những chỗ nào nhìn thấy thì nên săm soi cho kỹ. Sau đó, lấy đầu ngón nay gõ nhẹ lên mọi nơi để nghe xem có tiếng rè không. Nếu có, thì đàn có chỗ nứt, vỡ, hay bong keo dán ở đâu đó.
2. Thứ hai, xét về mặt âm thanh.
Bạn cần một người biết chơi Violin để thử đàn. Thử đàn vào ban đêm ở nhà quê, khi không còn tiếng ồn . Người chơi phải chơi hết sức to tiếng,và người nghe ở xa, xem độ vang xa cúa đàn. Nếu 100 mét mà nghe rõ bài hát thì được. Nếu không, thì là đàn tịt.
Ngoài độ vang xa,còn cần độ hay nữa. Cái này tuỳ từng người mà chọn đàn. Có người thích tiếng đàn nhọn sắc, trong suốt, ngọt lịm. Có người thích tiếng êm như nhung, ấmáp, mượt mà. Dù tiếng nào cũng hay cả, nhưng tránh những yếu tố: chua, mờ, khè, và những âm mình không thích.
3. Thứ ba, cònyêu cầu phản ứng nhanh nhậy của đàn nữa.
Đó là đặc tính dễ chơi. Đàn tốt thì dễ chơi, ai kéo đàn cũng kêu ra tiếng hay và lớn, nhưng đàn xấu thì chỉ thầy giáo mới kéo ra tiếng thôi, còn học sinh thì kéo ra tiếng mèo kêu, người thường kéo đàn thì khò khè, chẳng ra tiếng. Để thử đặc tính này, người thử phải chơi Violin rất khá. Có bài nhạc để thử đặc tính này, gồm những miếng kỹ thuật cao cấp, người kém không chơi nổi, người giỏi thì chơi khó khăn. Chơi những miếng kỹ thuật này, tiếng đàn sẽ nghe thấy rõ ràng hay hoặc dở. Tôi không đủ trình độ thử đến đây, nên chỉ dám kể mà thôi.
Tóm tắt lại, xem đàn để mua, thì chắc bạn biết qua được món kỹ thuật, và chúng ta – những ngườivõ vẽ Violin vài năm – có thể qua được món tiếng đàn, và như thế có thể mua được đàn Vĩ cầm dưới 500 đôla. Violin với giá 600 -800 k tiền Việt nam thì không nên khắc khe về âm thanh lắm. Khi tập nó, bạn sẽ bị vấp vào điều 3 là cái chắc chắn.Có nghĩa là nó khó chơi ra tiếng, và ra tiếng rõ và hay. Đến tiệm đàn có chục cây để thử chơi và so sánh thì tốt. Nếu không, bạn nên quen biết 1 chục ngườicó Violin mà thử để có khái niệm Violin là thế nào. Nếu chưa có khái niệm, thì cứ tạm coi điều 1 mà xét đàn.
Khi mua violin bạn nhìn lên cái top của cung đàn (chỗ máy cái cần để chỉnh dây đàn đó, xem thửcái miếng mà để tựa những dây đàn có thấp quá không, nếu thấp quá là không được >> âm phát ra sẽ không trong, bấm lại không ấm)
Về tăng đưa cái này nằm ở chỗ cái cằm dùng để tựa cái cằm đóa phải kiểm tra đủ phải có 4 cái tăng đưa
+ Tăng đưa: là cái trục nhỏ để vặn và chỉnh chodây đàn chính xác tuyệt đối ngoài cái cần chỉnh đàn ở top
+ Phải lấy đủ bộ: 1asshe (cây bow) 1 gối tựa (dùng để kẹp với violin) 1 hộp nhựa thông (dùngvới asshe) 1 bộ dây đàn sơ cua (cái này không bít có cho hay ko) và tất nhiên cuối cùng là Violin.